[Thoughts] Édouard Manet – the silent hero of the Impressionism

An admiration for the genius of Édouard Manet

When talking about the Impressionism period, most people would immediately think of Van Gogh, Monet or Renoir. While I love these artists dearly, personally I feel more connected to Édouard Manet (1832 – 1883) and his artworks. While he could be considered one of the earliest adopter of the impressionist style and was very influential to other artists of his time, he is usually one of the lesser mentioned painter name for this era, probably due to his uninterest in seeing himself as a representative of the style.

However, in some ways, I feel like he is the true silent hero of the Impressionism period. Though facing numerous criticisms from the academia, instead of breaking away like other artists, he did not stop experimenting and kept trying to submit his works to the Salon. He outwardly challenged the academic doctrine and chose his battlefield to be where the conventions of middle-class art were traditionally celebrated. Manet did not care about establishing any kind of movement, all he wanted was to show the public how “reality” can be achieved through a new perspective and be the catalyst for change. The novelty in his approach towards changing the public perception, I think, is quite underrated by today’s audience.

Đọc tiếp “[Thoughts] Édouard Manet – the silent hero of the Impressionism”

[Review] Phim: The Guernsey Literary and Potato Peel Pie Society

The Guernsey Literary and Potato Peel Pie Society là một bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên, lấy bối cảnh nước Anh vào năm 1946 sau khi chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc, và đã ra mắt công chúng vào năm 2018. Là một người chưa hề đọc qua tiểu thuyết, tiêu đề của bộ phim khiến tôi có ấn tượng rằng đây sẽ là một bộ phim khá nặng nề, mang nặng tính chính kịch, khai thác những nỗi đau mà chiến tranh đem lại. Thế nhưng không, trái với phỏng đoán ban đầu của tôi, mặc dù xuyên suốt bộ phim ta vẫn thấy được những mất mát của chiến tranh, nhưng vượt lên tất cả là màu sắc của hy vọng, của tình bạn, tình thân, và chính thứ màu sắc này khiến cho bộ phim trở nên ấm áp một cách lạ lùng.

Đọc tiếp “[Review] Phim: The Guernsey Literary and Potato Peel Pie Society”

[Ngẫm] Đi qua khủng hoảng hiện sinh

Trong một thời gian dài, mình cảm thấy cuộc sống thật ngột ngạt và bế tắc, mặc dầu bên ngoài có lẽ không ai nhận ra điều ấy từ mình. Cuộc sống của mình khá là êm đẹp, công việc thuận lợi, tài chính cũng ổn định, thật sự chẳng có lý do gì để mình than phiền cả, và mình biết mình đã may mắn hơn biết bao nhiêu người ngoài kia.

Đọc tiếp “[Ngẫm] Đi qua khủng hoảng hiện sinh”

[Review] Phim: A Beautiful Mind

ABMposter2

Nếu đã từng học qua Kinh tế, có lẽ ít nhất một lần bạn đã từng nghe qua “Học thuyết trò chơi” và “Điểm cân bằng Nash” – một khái niệm với nhiều ứng dụng quan trọng đã được nhà toán học John Nash phát hiện ở tuổi 22 và giúp ngài giành giải Nobel nhiều năm sau này. Ở tuổi 22, ngài là một trong những sinh viên với bộ óc sáng giá nhất và mang trong mình một khát vọng khẳng định bản thân mãnh liệt. Tuy nhiên, cái phúc có lẽ cũng là cái họa. Ngài sở hữu một trí tuệ ưu việt, nhưng lại có một cuộc đời bất hạnh. Mắc chứng tâm thần phân liệt, ngài đã gần như đánh mất mọi thứ, bản thân, sự nghiệp, và cả gia đình, nếu không có người phụ nữ tuyệt vời luôn ở bên cạnh ngài. Chặng đường quay lại với cuộc sống bình thường của John Nash thật lắm gian nan, và bộ phim A Beautiful Mind đã tái hiện lại phần nào cuộc vật lộn khó khăn với chính bản thân mà nhà toán học thiên tài này đã phải trải qua. Đọc tiếp “[Review] Phim: A Beautiful Mind”

[Cảm nhận] Tiểu thuyết: Hai số phận

images

Mình biết đến “Hai số phận” qua một lần vô tình nghe đọc truyện đêm khuya. Đây quả thực là một may mắn vì mình rất ít khi nghe radio, đến lúc bật lên thì lại nghe trúng quyển  truyện này. Dù đó chỉ là một đoạn trích rất nhỏ trong cuốn sách, một đoạn về thời thơ ấu của Abel, nhưng ngay lập tức mình đã bị lôi cuốn và không sao quên được dòng văn xúc động rất chân thực và kì lạ đó. Sau đó mình lùng kiếm và đã tìm đọc được quyển sách này.

“Hai số phận” có thể nói là một quyển sách mà khi đã cầm lên thì khó lòng bỏ xuống. Truyện xoay quanh cuộc đời của Kane và Abel, hai nhân vật sinh ra trong hai hoàn cảnh hoàn toàn đối lập, tại hai châu lục khác nhau, nhưng số phận trêu người đã cho họ chạm trán nhau tại rất nhiều thời điểm. Để rồi, họ vừa trở thành ân nhân, lại cũng là kẻ thù của nhau. Cái hay của truyện chính là việc giữ cho hai nhân vật không hề hay biết việc họ đã từng cứu mạng của nhau thế nào. Mặc dù điều này đã khiến câu chuyện có một kết thúc khá buồn, nhưng cũng chính nhờ nó mà tính cách nhân vật được phát triển đến tột cùng. Nếu không có sự thù hận cố hữu giữa họ, thì có lẽ sẽ không có một Kane ấn tượng với quy tắc sống kiên định, hay một Abel đáng nể với ý chí vươn lên mạnh mẽ. Và mặc dù họ có khác nhau thế nào, thì điểm chung giữa họ chính là lòng tự trọng, lý tưởng yêu nước, tài năng kinh doanh, sự ngạo mạn cố chấp, cũng như những phần “con người” rất phàm tục. Họ không phải là thánh, vậy nên, mặc dù sở hữu những phẩm chất rất cao quý, họ cũng mắc nhiều sai lầm và có những toan tính vị kỉ của riêng bản thân. Sự thù hận che mờ lí trí của họ, và cũng có lúc khiến họ lạc lối. Đây chính là điểm khiến nhân vật của họ, tuy phi thường, nhưng cũng rất “thực” và dễ tiếp nhận với người đọc.

Đọc tiếp “[Cảm nhận] Tiểu thuyết: Hai số phận”

[Note] 2014 – You have been good to me!

befearless

2014 is definitely one of the most memorable years in my life. Words cannot describe how grateful I am to the things that happened to me and the people that I have met throughout this year.

This year, I shared an amazing term with my best friends at UBC, and I won’t forget the days I spent at this beautiful campus.

This year, my wish 6 years ago came true. I visited London, again and on my own. It’s funny that after so many changes in my summer plan, I still ended up in London – the city in my dream.

This year, I made friends with some random people in the most unexpected ways, and I’m truly thankful for the things they taught me.

This year, I ended up at a job in an industry that I have never thought of before. Yes, I’m talking about being a sales person in a real estate company. But that’s a necessary step I need to take to achieve a goal far more ambitious.

This year, I returned to my hometown, and I stick to my decision. Saigon is a lovely place, and I still don’t understand why people would ever want to leave this city. I love being surrounded by my family and friends. I love speaking in my mother tongue language. I love riding my motorbike at night and see glimmering street lights. I love eating Vietnamese food. I love helping Vietnamese people. I love the weather of Saigon. It’s true that not everything about Saigon is great, but I have been a child of Saigon for 22 years, and I can say for sure that the city has improved a lot. Everything takes time, and I want share the burden with the people in my country.

Still, there are many things I haven’t accomplished this year. As of now, I can say that my reading goal totally failed. In 2015, I will make sure that I finish my reading list and take time to read newspaper everyday.

2015 comes with many challenges, and may God give me strength, courage and patience to overcome those challenges.

Happy New Year everyone, and may the odds be ever in your favor 🙂