[Cảm nhận] Seishirou Sakurazukamori và Subaru Sumeragi – hai con người ở hai cực của hạnh phúc

X.323519

*Bài viết này cổ quá, giờ đọc lại thấy hơi mắc cười

Đọc Tokyo Babylon và X/1999, có thể nói một trong những cặp nhân vật để lại trong tôi những ấn tượng sâu đậm và mạnh mẽ nhất chính là Seishirou và Subaru. Mối quan hệ thật sự của hai người đó là gì, đến giờ tôi vẫn chưa rõ. Là sát thủ và con mồi, là Thiên Long và Địa Long, là người của hai dòng họ đối đầu nhau hay chỉ đơn thuần là hai con người yêu nhau một cách đau khổ. Dù xét trong bất cứ điều gì, họ cũng là kẻ thù của nhau, tuy nhiên trái tim họ đã giao nhau chỉ riêng ở một điểm, đó chính là tình yêu. Một mối tình ngang trái, bất hạnh, đau khổ. Máu, nước mắt đã đổ ra, linh hồn, thể xác, tất cả đều bị dày xé đến tang thương. Thế nhưng, nó rất đẹp. Đẹp đến bi thảm. Đó là cái đẹp của sự thay đổi đáng sợ trong tính cách và nội tâm Subaru. Đó là cái đẹp của sự tàn nhẫn lạnh lùng trong Seishirou. Đó là cái đẹp của những nỗi đau vô hình không thể miêu tả.  Nhưng trên hết đó là cái đẹp nghiệt ngã trong tình yêu của hai người.

Có thể nói tôi là một kẻ khác người. Và có lẽ cái đẹp mà tôi nhìn nhận cũng chẳng giống người khác. Một bức tranh, nét vẽ không đẹp, có thể chỉ đơn thuần là những nét phác hay nguệch ngoạc, tôi vẫn có thể cho là đẹp nếu như ở bức tranh đó tôi tìm ra cái hồn và nội dung toát ra từ nó. Ngược lại, long lanh lóng lánh, trau chuốt cầu kì đôi lúc chỉ làm tôi thêm ngứa mắt. Cái đẹp tôi tìm kiếm là cái đẹp của tầng biểu tượng và ý nghĩa. Cũng như vậy đối với mối tình của Seishirou và Subaru, có thể người ta ấn tượng và khó quên nó, nhưng ít ai cho rằng nó đẹp. Quan niệm mối tình đẹp thường là gắn với một kết cục hạnh phúc. “Happy ending” dường như là thứ mà mọi người vẫn luôn mong đợi và mơ ước. Nhưng tôi lại khác, dù là bi kịch, dù là chết chóc, chỉ cần nó đủ sâu sắc, đủ gợi mở thì nó đã là đẹp. Ừ thì người ta vẫn bảo có cái chết đẹp mà phải không. Ví như cái chết của Seishirou trong tay Subaru, nó không chỉ đơn thuần là cái chết của một người, nó còn là thời khắc của sự thay đổi, sự vỡ vụn, thời khắc nhận ra tình cảm và ước nguyện của nhau, thời khắc một Địa long chết đi và một Thiên Long sụp đổ, thời khắc ra đi của một cuộc sống cũ và bắt đầu cuộc sống mới…Quá nhiều ý nghĩa kết tinh chỉ trong một chi tiết đó, và với tôi đó được gọi là đẹp.

Đọc tiếp “[Cảm nhận] Seishirou Sakurazukamori và Subaru Sumeragi – hai con người ở hai cực của hạnh phúc”