[Review] Phim: Where The Crawdads Sing

Where The Crawdads Sing - Xa Ngoài Kia Nơi Loài Tôm Hát

Thật sự hiếm khi có một bộ phim nào khiến mình muốn ra rạp xem đến tận hai lần, nhưng Where The Crawdads Sing đã làm được điều đó. Chẳng có kỹ xảo hoành tráng, cốt truyện xoắn não, hay diễn viên hạng A nổi tiếng, bộ phim Xa Ngoài Kia Nơi Loài Tôm Hát chinh phục mình bởi những thước phim đậm chất thơ và một câu chuyện tưởng như nhẹ nhàng nhưng lại ẩn chứa rất nhiều khắc khoải và suy tư.

Có lẽ vì gu của mình hay do duyên mà những bộ phim mà mình cảm thấy hứng thú đa phần là phim chuyển thể từ sách, và lần này lại cũng đúng như vậy. Mình đã rất bất ngờ khi phát hiện ra rằng bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết bán chạy cùng tên của nhà văn Delia Owens. Đấy có lẽ cũng là lí do mà những lời dẫn phim dường như toát ra một vẻ đẹp rất tinh tế và gợi cảm hiếm thấy.   

 “Being completely alone was a feeling so vast it echoed.”

 “Within all the words of biology, I searched for an explanation of why a mother would leave her offspring.”

Đi kèm với ngôn từ nặng ký là những thước phim chậm rãi mượt mà với góc quay đẹp đến xiêu lòng. Khung cảnh vùng đầm lầy thị trấn Barkley Cove (được quay thực tế tại Louisiana) hiện lên căng tràn sức sống theo một cách vừa trong sáng thơ mộng lại có phần bí ẩn hoang dã. Những tán lá xanh mướt, những thân cây phủ rêu, bãi sậy và con nước chảy ngút ngàn tầm mắt, …tất cả hòa quyện tạo nên bức tranh thiên nhiên nguyên sơ quyến rũ một cách khó cưỡng.

Có thể nói, vẻ đẹp của những cảnh quay thiên nhiên chính là một trong những điểm hút hồn mình nhất ở bộ phim. Tuy nhiên, điều khiến mình càng thích thú hơn nữa, chính là việc thiên nhiên không chỉ đơn thuần dừng ở vai trò làm nền cho các cảnh quay, mà nó còn ý nghĩa đặc biệt quan trọng đối với câu chuyện trưởng thành của nhân vật chính.

Kya, nhân vật chính của bộ phim, đã gắn bó cả cuộc đời cô với căn nhà gỗ ẩn mình trong khu đầm lầy ngập nước, tách biệt với phần hiện đại phồn hoa của thị trấn. Mặc dù chịu rất nhiều tổn thương, từ tuổi thơ bất hạnh phải sống với người cha bạo hành và bị bỏ lại, cho đến chuyện tình yêu tan vỡ và lòng tin bị phản bội, Kya vẫn giữ được khát vọng sống kiên cường, bền bỉ như chính thiên nhiên nơi cô sống. Sự say mê của cô với thế giới tự nhiên đã giúp cô vượt qua những ngày tháng cô đơn một mình, từng chút từng chút giúp cô xoa dịu nỗi đau, và cho phép cô giải phóng bản thân một cách tuyệt đối.

Theo đó, cô đã thành công thoát khỏi chiếc vỏ kén tách biệt với xã hội mà cô đã tự bao xung quanh mình từ bé. Là một đứa trẻ nghèo khó bị cha mẹ bỏ rơi, lại sống ẩn dật nơi đầm lầy, Kya không khỏi đối mặt với sự khinh khi xa lánh của người dân thành thị. Ấn tượng bị trêu ghẹo ngay ngày đầu đến trường lại càng khiến cô thu mình và tránh né tiếp xúc mọi người. Tuy nhiên, thế giới tự nhiên lại trở thành người thầy, người bạn của cô, đem đến cho cô nguồn tư liệu dồi dào để cô thỏa sức khám phá, từ đó giúp cô có được cơ hội để một lần nữa bước ra ngoài kết giao và nhận được sự tôn trọng từ người khác.

Nhưng sự giải phóng chân chính nhất có lẽ đến từ việc cô đã không ngần ngại phá bỏ những quan niệm cố hữu về thiện ác để giành quyền được sống cho chính mình. Mặc dù cho đến cuối cùng cái chết của Chase trên lý thuyết vẫn là một ẩn số, nhưng nó thật sự khiến mình suy nghĩ khá nhiều về những lằn ranh đạo đức. Kẻ giết người thì phải bị trừng phạt, điều này thoạt nghe rất đúng, nhưng liệu rằng chúng ta có thể trách Kya không nếu cô thật sự làm chuyện đó, sau khi chứng kiến tất cả những gì cô phải trải qua? Suy cho cùng, không có thiện ác trong thế giới tự nhiên và con mồi hoặc là chờ chết hoặc là chiến đấu để tồn tại. Đây là bài học mà tự nhiên dạy cho Kya, và mặc dù thật khó chấp nhận nếu cô dùng lý do đó để hạ sát Chase, nhưng có lẽ chỉ có cách đó cô mới có thể sống tự do mà không phải lúc nào cũng phập phồng sợ hãi.

Cái hay của bộ phim theo mình cũng nằm ở việc chúng ta cuối cùng cũng không biết được chính xác chuyện gì đã xảy ra vào đêm Chase chết. Kya chắc chắn có liên quan, nhưng không nhất thiết là kẻ giết người. Vậy chúng ta muốn làm rõ sự thật, hay cứ nên tin vào điều chúng ta muốn tin, rằng Kya vô tội và mọi thứ chỉ là tai nạn? Nó khiến mình chợt giật mình nhận ra bản thân mình cũng đầy tiêu chuẩn kép, vừa muốn công bằng, lại cũng muốn mọi thứ để ngỏ như vậy vì lỡ như sự thật không như mình mong muốn thì sao. Bộ phim khép lại để cho mình nhiều suy nghĩ, về thước đo đạo đức đúng sai, về cách cảm xúc chi phối góc nhìn của ta trước một sự việc.

Bên cạnh mặt nội dung, một điểm nữa cũng rất đáng khen về phim là việc giữ được nhịp điệu phim rất ổn định từ đầu đến cuối, mặc dù phải cân bằng cả hai dòng thời gian đan xen giữa hiện tại và quá khứ. Có rất nhiều bộ phim xây dựng bối cảnh rất hay nhưng kết phim lại bị đẩy gấp gáp khiến người xem bị hẫng. Thế nhưng ở bộ phim này mình cảm thấy mọi phân cảnh đều rất vừa vặn, đủ chậm để người xem cảm cùng nhân vật, nhưng không bị lê thê không cần thiết.

Và mặc dù bộ phim được bắt đầu từ một vụ án mạng cũng như những đoạn ký ức tuổi thơ khá nặng lòng, rất may mắn là những phân đoạn tình cảm giữa Kya và Tate đủ tươi sáng và ấm áp để khiến không khí trong phim được cân bằng lại. Cá nhân mình thích những bộ phim đem lại cho mình cảm giác hy vọng, có thể buồn nhưng không quá u ám, nên bộ phim này vừa hay lại rất hợp gu của mình.

Vì chưa đọc qua tiểu thuyết gốc nên mình không thể nói là bộ phim đã truyền tải được tác phẩm chưa, thế nhưng chỉ dựa trên những gì được thể hiện trên màn ảnh thì mình nghĩ bô phim đã kể được một câu chuyện rất trọn vẹn và cuốn hút người xem từ đầu đến cuối. Các diễn viên đều đóng khá tròn vai, đặc biệt là nữ diễn viên Daisy Edgar Jones đã rất xuất sắc thể hiện nhân vật Kya vừa dịu dàng mềm mại, vừa cứng cỏi mạnh mẽ.

Để kết lại thì mình nghĩ đây là một bộ phim được thực hiện rất chỉn chu trong tất cả các khâu, từ dàn dựng kịch bản, đến diễn xuất, quay phim. Tuy không có thông điệp gì quá to tát hay kỹ xão điện ảnh hoành tráng, nhưng bộ phim lại có vẻ đẹp bình dị và khả năng chạm đến cảm xúc người xem. Đặc biệt, với những ai trân trọng và yêu thích kết nối với thế giới tự nhiên, thì mình tin đây sẽ là một bộ phim khiến bạn có được sự mãn nhãn và đồng cảm sâu sắc.

[Review] Phim: The Guernsey Literary and Potato Peel Pie Society

The Guernsey Literary and Potato Peel Pie Society là một bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên, lấy bối cảnh nước Anh vào năm 1946 sau khi chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc, và đã ra mắt công chúng vào năm 2018. Là một người chưa hề đọc qua tiểu thuyết, tiêu đề của bộ phim khiến tôi có ấn tượng rằng đây sẽ là một bộ phim khá nặng nề, mang nặng tính chính kịch, khai thác những nỗi đau mà chiến tranh đem lại. Thế nhưng không, trái với phỏng đoán ban đầu của tôi, mặc dù xuyên suốt bộ phim ta vẫn thấy được những mất mát của chiến tranh, nhưng vượt lên tất cả là màu sắc của hy vọng, của tình bạn, tình thân, và chính thứ màu sắc này khiến cho bộ phim trở nên ấm áp một cách lạ lùng.

Đọc tiếp “[Review] Phim: The Guernsey Literary and Potato Peel Pie Society”

[Review] Phim: A Beautiful Mind

ABMposter2

Nếu đã từng học qua Kinh tế, có lẽ ít nhất một lần bạn đã từng nghe qua “Học thuyết trò chơi” và “Điểm cân bằng Nash” – một khái niệm với nhiều ứng dụng quan trọng đã được nhà toán học John Nash phát hiện ở tuổi 22 và giúp ngài giành giải Nobel nhiều năm sau này. Ở tuổi 22, ngài là một trong những sinh viên với bộ óc sáng giá nhất và mang trong mình một khát vọng khẳng định bản thân mãnh liệt. Tuy nhiên, cái phúc có lẽ cũng là cái họa. Ngài sở hữu một trí tuệ ưu việt, nhưng lại có một cuộc đời bất hạnh. Mắc chứng tâm thần phân liệt, ngài đã gần như đánh mất mọi thứ, bản thân, sự nghiệp, và cả gia đình, nếu không có người phụ nữ tuyệt vời luôn ở bên cạnh ngài. Chặng đường quay lại với cuộc sống bình thường của John Nash thật lắm gian nan, và bộ phim A Beautiful Mind đã tái hiện lại phần nào cuộc vật lộn khó khăn với chính bản thân mà nhà toán học thiên tài này đã phải trải qua. Đọc tiếp “[Review] Phim: A Beautiful Mind”

[Review] TV show: Numb3rs

b83000344e5e655923a6565fa69a5ee0198171e0Numb3rs là một show trinh thám hình sự Mĩ ra mắt năm 2005, trải qua 6 mùa phim và kết thúc năm 2010. Nói đến hình sự thì mọi người đa số sẽ nghĩ đến những show kiểu như CSI, Bones, Criminal Intent,… Numb3rs có nét tương đồng tất yếu, tuy nhiên điều làm nên sự  đặc biệt của Numb3rs chính là việc vận dụng toán học để phá án và phông nền gia đình. Show xoay quanh hai anh em nhà Eppes – Don và Charlie. Don là trưởng đội đặc nhiệm FBI, còn Charlie là một thiên tài toán học ở CalSci. Dễ thấy, hai anh em họ sẽ hợp tác với nhau để ngăn chặn những vụ phạm pháp. Nhưng sâu xa hơn, Numb3rs là bài học về sự cảm thông, chia sẻ, về tình yêu tình bạn tình đồng đội, những điều khiến cho bộ phim truyền hình này trở nên gần gũi và dễ đi vào lòng người hơn. Đọc tiếp “[Review] TV show: Numb3rs”

[Review] Spirit – the Stallion of the Cimarron

Nhắc đến Dreamworks, người ta thường nghĩ ngay đến Sherk- bộ phim hoạt hình 3D đã mang về doanh thu kỉ lục cho hãng phim này. Thế nhưng đối với tôi, bộ phim hoạt hình duy nhất của Dreamworks khiến tôi phải ấn tượng và ngưỡng mộ lại là một bộ phim không mấy nổi danh, một bộ phim sử dụng những nét vẽ 2D truyền thống, đó là Spirit: Stallion of the Cimarron. Trong một thời đại mà đa số mọi người đều theo đuổi loại phim 3D thì Spirit là một trong số hiếm hoi những phim 2D đem lại cho tôi nhiều cảm xúc hơn cả.

Đọc tiếp “[Review] Spirit – the Stallion of the Cimarron”